MÀY Ở LẠI tao đi mua nước mắm
Mày ở lại mai tao phải về quê
Đồng đội và gia đình vừa đến đón
Hãy nhìn coi họ bày ra nhiều món
Không có thứ nào hợp với mày đâu
Ừa mày về tao hổng có buồn đau
Hơn bốn mươi năm chúng mình bầu bạn
Một thời chiến tranh chìm trong lửa đạn
Để hai thằng hai chiến tuyến thân nhau
Mày từng kể quê tận miệt Cà Mau
Nơi rừng U Minh chim trời nhiều lắm
Có cô người yêu nét duyên đằm thắm
Sao chẳng khi nào cô ấy ghé thăm ?
Nhỏ ấy và tao hẹn ước trăm năm
Bởi chiến tranh nên chia lìa hai ngả
Cùng gia đình liều mình ra biển cả
Hổng biết bây giờ số phận ra sao ?
Mai về Bắc tao xin gửi lời chào
Mày ở lại với núi rừng hoang vắng
Nhớ luôn hát bài Lý cây bông trắng
Để chúng mình trẻ mãi tuổi hai mươi
( Sài Gòn 6 - 12 - 2017 )
Thank you for reading this poem
0 nhận xét:
Đăng nhận xét