order now

Thứ Năm, 7 tháng 12, 2017

MỘT CHUYỆN TÌNH Văn Đình Thuận

  • VPRX bí quyết giúp kéo dài thời gian quan hệ giá chỉ có 750K . Bấm vào mua ngay
  • Miếng dán cai nghiện thuốc lá của Mỹ, cam kết cai nghiện sau 3 ngày . Bấm vào mua ngay
  • Thuốc viagra chính hãng có tem chống hàng giả Bộ Công an . Bấm vào mua ngay
  • Chai xịt stud 100 giúp làm tình lâu hơn . Bấm vào mua ngay
  • MỘT CHUYỆN TÌNH
    Định mệnh ụp xuống trong một chiều mưa.
    Năm ấy nó vừa bảo vệ xong luận văn tốt nghiệp, nó về quê chờ bằng. Quê nó là một thị xã du lịch miền biển. Nó giúp đỡ việc trong một nhà hàng của ông anh. Làm cho vui chứ cũng chẳng tính toán công sá gì.
    Chiều ấy, bãi biển vắng người. Nó lang thang như vẫn từng. Thích thú ngắm nhìn những con sóng đuổi nhau, rửng mỡ như những cặp vợ chồng son rỗi thường xuống đây mỗi cuối tuần. Chúng đuổi nhau rồi òa vỡ. Đứa trước gặp bờ quay ngoắt trở lại ôm chầm lấy đứa kia vừa trờ đến, tan vào nhau, sục sôi, cuống quýt rồi lại kéo nhau chạy ra xa. Chỉ còn làn nước mỏng xoa nhẹ, mơn man trên làn cát mịn màng như da thì con gái. 
    Đột nhiên nó đừng bước, sửng sốt như chợt phát hiện ra điều gì. Giống như một tứ thơ lạ bỗng xuất hiện. Phải, một tứ thơ rất hay ho, phải nói là lung linh đang hiển hiện bằng xương, bằng thịt ngay trước mặt. Ánh mắt nó bất giác bị hút như nam châm bởi một thân hình đẹp, rất đẹp của một người con gái. Em ngồi một mình, hai chân xếp bằng trên cát, ngay cạnh mép nước, quay mặt ra biển. Mái tóc trễ nải buông kín lưng trờ cả xuống cát. Mái tóc đen quá, dày quá khiến cho đôi bờ vai trần trắng muốt in bật lên như hai vầng trăng vừa ra khỏi vùng nguyệt thực.
    Nó cứ đứng mãi, như một thằng ăn trộm nghiệp dư nhát gan trước một món đồ muốn thửa. Muốn đứng lại, nhưng chân lúc nào cũng như dợm bước. Đột nhiên cô gái đứng dậy.
    Nó phát hoảng, vội vã bước đi, cố làm ra vẻ tự nhiên ta đây đang tản bộ, chả liên quan, cũng chả quan tâm. Nhưng mọi hành động của nó trở nên thừa thãi khi em không hề quay lại nên cũng không hề thấy nó, mà đi thẳng xuống nước. 
    Em cứ đi, đi mãi, ngập đầu gối, ngập hông, rồi đến cổ.
    Nó chợt nhận ra một điều gì đó rất không bình thường ở cô gái này, nhìn quanh chẳng thấy ai. Nó lao theo.
    Sau một hồi giằng co, cuối cùng nó cũng đưa được em vào bờ, hai đứa ngồi bệt trên cát, nó thì thở hồng hộc, còn em, lại cười.
    Em tên T. T.L.A, ở L.C, một thị xã miền núi Tây Bắc, bố mẹ em đã bỏ nhau, em đi du lịch cùng cơ quan bố. Lịch đặt trước, không may lại đúng đợt trời mưa bão. Trong đoàn toàn người lớn tuổi, em không có bạn. Em buồn, em muốn ra biển một mình. 
    Em bảo, em bơi giỏi lắm, em biết nó đứng đằng sau từ lâu, nhưng em cứ chờ xem nó định làm gì, cũng không dám đứng dậy. Sau cùng em nảy ra ý định thử xem nó xử trí thế nào, he he. 
    Rồi em kết luận: Anh là người tốt.
    Thật buồn cười, lẽ ra phải cho em một cái tát thì nó lại thấy có cái gì đó len lén trong lòng từa tựa như là vui sướng, lại na ná như là hạnh phúc. Đúng là trẻ con.
    Em dắt tay nó đi, nó chỉ biết lâng lâng bước theo như đi trên mây bồng. Tự nhiên lại gặp một người con gái đẹp nhường ấy, mà như thân thiết tự bao giờ. Nó đưa tay tát vào mặt, đếch phải mơ.
    Chúng đi mãi, gió đã thổi khô cong quần áo của cả hai, em bảo em mệt rồi, anh đưa em về phòng được không, được quá đi chứ. Nó đưa em đến phòng, định chào về thì em bảo anh vào chơi. Bố em và các chú ở phòng khác, em ở một mình.
    Trong khi chờ em tắm, nó cứ như thằng dở người, bần thần, bứt rứt. Nửa muốn về vì sợ, nửa muốn ở lại. Cái bản năng bên ngoài phòng cứ sôi sục theo tiếng nước chảy trong kia. Trong khi nó đang rối như gà mắc tóc thì em bước ra.
    Một tấm khăn tắm trắng thêu hoa hồng quấn từ nách đến chân để lộ hai bờ vai trắng muốt, đôi mắt đen huyền thăm thẳm như hồ thu dưới hai nét mày đen nhánh. Cặp môi nũng nịu như mời gọi duyên khó tả chợt cười toe làm lộ hàm răng trắng đều tăm tắp. Tự nhiên nó ngỡ mình đã cùng em chết đuối từ chiều nay. Em lôi nó ra khỏi cơn choáng: Anh vào tắm cái cho mát, quần áo ngấm nước mặn khó chịu lắm phải không?
    Em đẩy nó vào phòng như đẩy cái xe nôi. Tắm xong nó mới hoảng, lấy gì mặc, không lẽ giặt lại quần áo rồi diện nguyên bộ ướt. Cuối cùng nó chọn phương án khá là ngu, lấy khăn tắm quấn vào, chờ quần áo khô.
    Hai đứa quấn khăn tắm ngồi nhìn nhau, ngượng ngập. Chả nói được câu chuyện gì ra hồn. Trời bên ngoài lại đổ dông. Em kêu lạnh, lên giường đắp chăn bảo nó lên nằm cùng cho ấm.
    Đêm hôm ấy ngoài trời đổ dông, nhưng trong phòng em có bão. Gió giật từng cơn dài dai dẳng, liên hồi kì trận.
    Một đóa hồng thắm đỏ trinh nguyên trên nền nệm trắng.
    Nó giật mình tỉnh dậy khi trời tảng sáng. Trời đã tạnh hẳn. Nó thấy em vẫn ngồi cạnh Nó, tay vuốt ve mái tóc bồng của nó. Nó hôn em mà thấy môi mình mặn chát.
    Lưu luyến, bịn rịn, chia tay mãi mới xong, nó xuống đường về nhà, nhìn lên vẫn thấy em đứng trên ban công nhìn theo mãi.
    Về đến nhà nó lăn ra ngủ, thức dậy thì đã gần trưa, vội vàng vệ sinh cá nhân, mặc quần áo xong nó chạy một mạch đến gặp em. Ôi em đây rồi, vòng ray riết róng, nụ hôn ngọt ngào ma mị, thân hình vệ nữ nóng bỏng mà tinh khôi. Nó gõ gửa đến long bản lề mà chẳng có ai ra mở. Xuống lễ tân thì nó nhận tin sét đánh: Đoàn L.C mới trả phòng sáng nay, do mưa bão nên đoàn về trước một ngày.
    Nó bỏ việc, vượt gần 400km lên thị xã L.C, lang thang vô định. Biển người mênh mông, thế giới không cùng, biết tìm em nơi đâu. Sau một tuần kiếm tìm trong vô vọng, nó uống rượu thật say, nó khóc, nó về.
    Mỗi khi rảnh rỗi, nó lại tra danh bạ những người đàn ông có họ là T, ở thị xã L.C để hỏi dò về em. Đã bao lần nó hy vọng, rồi thất vọng. Rồi đến một lần, nó tìm được đúng bố của em. Ngay lập tức nó lại lên đường.
    Đứng trước căn nhà em mà tim nó loạn nhịp. Nó bấm chuông liên hồi mà cửa nhà vẫn đóng im ỉm. Nó ghé quán nước phía đối diện, gọi một ly trà đá, lân la gợi chuyện, bà bán nước thuộc người hay chuyện, bà ngậm ngùi:
    - Cái con L.A ấy cả phố ai cũng quý, học giỏi lắm, đẹp người lại đẹp nết. Chẳng hiểu thế nào mà lại mắc phải căn bệnh quái quỷ ấy.
    Nó nghẹn thở, hỏi dồn:
    - Em L. A mắc bệnh gì ạ, có nặng lắm không bà?
    Bà cụ thở dài:
    - Cháu không biết thật à, nó chết rồi, chết hơn một năm nay rồi. Nó bị AIDS đấy, gia đình nó cứ giấu nhưng cả khu phố này ai chẳng biết.
    Đầu óc nó quay cuồng, nhưng cố trấn tĩnh, nó hỏi bà cụ, hy vọng có sự nhầm lẫn:
    - Có phải em ấy là T. T.L.A, bố mẹ ly dị phải không ạ?
    Bà cụ nói:
    - Thì đúng nó chứ còn ai vào đây nữa.
    Nó cố vớt vát:
    - Bà ơi cho cháu hỏi, cách đây hai năm, có phải cô ấy cùng bố đi du lịch ở S.S không bà.
    - Ừ, nó đi về được mấy tháng thì đổ bệnh, gần năm sau thì mất. Bệnh gì chứ bệnh ấy thì chữa làm sao được.
    Đất trời như đổ sụp, nó hỏi đường, rồi thuê một người làm xe ôm cũng là hàng xóm của L. A chở nó vào nghĩa địa. Nó ngồi bên mộ L.A, mắt đăm đăm nhìn dòng chữ khắc tên em.
    Con tim nó đã chết trong cái nghĩa trang lạnh lùng, im vắng chiều đông năm ấy.

    (còn nữa)

    0 nhận xét:

    Đăng nhận xét

     

    Xem phim người lớn cấm trẻ em, phim 18+ online hài ước cười vỡ bụng © 2015 - Designed by Templateism.com, Plugins By MyBloggerLab.com

    0936700000